Người Nhật có lạnh lùng?

“Cháu ơi, có sao không?” Giá mà ai đó buông cho tôi một câu hỏi han ngay lúc này, dù chỉ bâng quơ như vậy thôi thì tốt biết mấy. Không một ai để ý đến một đứa đang ngồi phịch xuống nền tàu và mặt cắt không còn một giọt máu. Chuyến tàu đến ga Shinjuku chưa bao giờ kéo dài đến thế, từng giây từng phút tưởng chừng như một thế kỷ.

Tôi đang bị tụt huyết áp.

Tưởng chừng như sắp gục thì con tàu cuối cùng cũng đến ga. Người người vội vã ra khỏi tàu với khuôn mặt lạnh lùng không cảm xúc, còn tôi thì cố lê chân đến một góc ngay ngoài chỗ chờ tàu để hồi lại sức. Một nỗi buồn man mác chợt dâng lên trong tôi. Chao ôi, người Nhật từ khi nào đã trở nên lạnh lùng như vậy?

Dòng người Shinjuku

Thế nhưng nỗi buồn ngày hôm đó dần trôi đi khi tôi gặp những người bạn mới vô cùng tốt bụng và đáng mến. Tôi còn nhớ như in những chiếc kẹo xanh đỏ của một bác gái cho ở Lễ hội Hanagasa tỉnh Yamagata, viên đá xanh nhỏ xinh của bé gái tỉnh Yamagata tặng, những câu chuyện thú vị đến tận 1 giờ sáng với chú nhiếp ảnh gia tỉnh Fukui, những tràng cười đầy sảng khoái của ba người bạn tỉnh Fukuoka,… Những cuộc gặp gỡ chóng vánh và những lời tạm biệt hứa hẹn, dù đã hơn 3 năm trôi qua nhưng tôi sẽ mãi không quên.

Nếu ai đó nói “người Nhật lạnh lùng”, bạn có tin không? OK, bạn có thể tin, nhưng tôi cho rằng, sâu thẳm trong họ là một trái tim ấm áp và biết quan tâm. Nếu bạn chủ động mở cửa trái tim, họ cũng sẽ nhẹ nhàng đáp lại.

P.S: Tâm sự vào một ngày đi ăn khi mình nghe được một cuộc nói chuyện của những người không quen.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *